Khoan bàn đến việc người thứ 3 như thế nào, ở đây tôi chỉ muốn nói đến hai người trong cuộc (vì người nào không được yêu thương, hạnh phúc thật sự mới là người thứ 3 – tạm coi người thứ 3 là kẻ phá rối hạnh phúc của hai người).
- Ai trong số chúng ta là kẻ ngoại tình?
- Nguyên nhân của việc ngoại tình?
- Chúng ta ứng xử như thế nào khi người bạn đời/ bạn tình/ người yêu của chúng ta ngoại tình?
Ai trong số chúng ta là kẻ ngoại tình?
Nếu bạn là một người phụ nữ từ nhỏ chắc có lẽ bạn sẽ như tôi hay bất kỳ một bạn gái khác đều ước ao, sau này kết hôn với một mẫu người đàn ông lý tưởng và theo thời gian lớn lên chúng ta sẽ chắc lọc ra một mẫu người thực sự lý tưởng. Khá khen thay, có bạn gái thì ưng được một ý trung nhân như ý, nhưng đa số đều lấy phải một ông chồng không như ý. Tự dưng một hôm bạn đi vào một quán ăn chẳng hạn, bạn chợt gặp một người đàn ông không đẹp trai nhưng bạn thấy có một cái linh cảm nào đó, rằng bạn thấy người ta thân quen mặc dù chưa gặp lần nào, rồi bạn mộng mơ, ảo tưởng --> Tôi xin thông báo với bạn rằng bạn đã ngoại tình tư tưởng rồi đó.
Nếu có duyên hơn nữa, anh ấy và bạn sẽ là bạn bè và có thể hơn thế nữa không? Có rất nhiều bạn gái đã có người yêu /phụ nữ đã có gia đình nhưng bị sa ngã rồi trở thành ngoại tình.
Vậy nếu bạn là một người đàn ông thì sao? Bạn có khác gì với phụ nữ chúng tôi hay không? Đã là con người, tôi nghĩ bạn cũng như phụ nữ chúng tôi và điều hiển nhiên chuyện ngoại tình cũng dễ dàng.
Ngoại tình như vậy có tốt cho bản thân chúng ta không? Và có tốt cho người bạn đời/ bạn tình chúng ta hay không?
Nguyên nhân của việc ngoại tình?
Đã bao giờ bạn đứng về phía người ngoại tình mà lên tiếng hay chưa? Hay khi gặp sự việc như vậy, chúng ta luôn đứng trên quan điểm của chúng ta và đưa ra nhận định rằng việc ngoại tình là xấu xa và người ngoại tình lại càng xấu xa. Có lẽ có nhiều bạn sẽ cho rằng tôi nói phét, có giỏi mà nghĩ ngược lại với quan điểm của họ đi.
Tuy nhiên, khi chúng ta đứng trên quan điểm của người ngoại tình, chúng ta sẽ thấy được họ như thế nào?
Họ quá bức bí trong cuộc sống hôn nhân, họ bị cầm tù trong chính ngôi nhà của họ và đến đỉnh điểm họ đã chọn giải pháp là dựa vào một ai đó khác, chứ không phải là người bạn đời/bạn tình bấy lâu nay.
Tại sao họ như thế? Do họ hay do chúng ta- những người bạn đời/bạn tình không đủ tinh tế để nhận ra rằng chúng ta – chính chúng ta- đã đẩy họ đi xa khỏi ngôi nhà hạnh phúc. Là con người, ai rồi cũng có lúc mệt mỏi.
Nói đến đây, các bạn ắt hẳn sẽ hỏi làm gì mà chúng ta đã đẩy họ đi xa đúng không? Bạn đã bao giờ ngồi lại tâm sự với vợ/chồng/bạn tình như những người bạn thật sự hay chưa, hay mỗi lần như vậy bạn lại càu nhàu, nhăn nhó với họ, họ chưa kịp đưa ra ý kiến thì bạn đã phủ quyết, xem nhẹ họ? Bao lâu rồi họ chủ động tâm sự với bạn? Hay chỉ toàn là bạn nói và khi ấy họ ngó lơ? Cả trong chuyện quan hệ thầm kín kia, họ có còn chủ động không hay làm cho qua chuyện? Bao lâu rồi họ có còn để ý và tặng bạn món quà nho nhỏ hay một nụ hôn không?
Có bạn sẽ ồ lên, lâu lắm rồi đó, vợ chồng chúng tôi không có những điều đó. Một dấu hiệu vô cùng nguy hiểm với hạnh phúc của tôi/bạn/chúng ta?
Và như vậy, bạn có thấy họ thật sự tội nghiệp không? Họ không hạnh phúc trong chính ngôi nhà của họ cơ mà. Họ có đáng thương không các bạn?
Tôi/bạn/chúng ta hãy đứng trên phương diện nửa bên kia của mình để xem họ có đáng thương hay không nhé?
Chúng ta ứng xử như thế nào khi người bạn đời/ bạn tình/ người yêu của chúng ta ngoại tình?
Chúng ta sẽ làm gì – ra sao – như thế nào khi phát hiện ra người bạn đời/ bạn tình/ người yêu ngoại tình.
Eo oi! Nghe đến vấn đề này, nói thật tôi thấy mười người như một, khi biết được vấn đề này, tôi/bạn/chúng ta đều lồng lộn, tức tối…., hậm hực, bực bội, và tìm cách biết rõ ngọn ngành của sự việc. Sự việc này sẽ biến chúng ta thành con người của sự nghi ngờ, cứ như là bác sỹ, nhìn đâu cũng thấy virus. Có đúng vậy không các bạn? Rồi Tôi/bạn/chúng ta bắt đầu dò xét, theo dõi điện thoại, hành tung, fb, zl. Ngày này qua tháng nọ, tôi/bạn/chúng ta chỉ nhìn thấy nhược điểm của đối phương mà quên đi hoàn toàn những cái ưu điểm của họ, đặc biệt suốt ngày càu nhàu đối phương. Thật sự mà nói chúng ta có hạnh phúc không, có vui không khi càng đào sâu điều đó? Lúc này, tôi biết chúng ta chỉ làm để thỏa mãn chứ thật ra cũng đau lắm. Không có điều gì có thể diễn tả được nỗi đau này.
Bản thân tôi cũng đã rất đau khi nghe chồng tôi ngoại tình, tôi thật sự sốc vì tôi đã quá tin tưởng chồng, luôn xem chồng như một thánh nhân, anh ấy chẳng thể ngoại tình. Chính vì thế, tôi đã bó buộc anh ấy trong khuôn khổ, phải thừa nhận một điều là tôi không xem trọng anh ấy. còn có rất nhiều điều nữa nhưng bút mực không tả hết, chung quy lại là do tôi mà anh ấy đã ngoại tình. Anh ấy đã không thể vui vẻ hạnh phúc khi về đến nhà nên anh ấy đã đi tìm người giúp anh ấy hạnh phúc, như vậy anh ấy có đáng được tha thứ không? Lúc này đây khi tôi muốn tâm sự, giải bày mọi điều với anh ấy là không thể, anh ấy luôn đề phòng. Các bạn thấy không, một khi đã có khoảng cách giữa hai vợ chồng, tôi/các bạn/chúng ta sẽ làm gì đây?
Chúng ta nên đứng về phía anh ấy, tôi không bao che cho việc ngoại tình của anh ấy, tôi chỉ muốn đứng trên quan điểm của anh ấy để mà tìm ra nguyên nhân và có ứng xử cho phù hợp.
Tôi đã rất gặp rất nhiều người, có người đứng trên quan điểm của tôi, có người đứng trên quan điểm của chồng tôi và có người cũng khách quan đưa ra ý kiến. Rồi một hôm khi tôi đã nhẹ gánh phần nào, tôi đã nói chuyện với một người bạn – anh đã từng hạnh phúc và tan vỡ- anh đã khuyên tôi- nên thấy thương xót cho chồng tôi- chồng tôi đã chịu đựng tôi quá nhiều, ngoại tình là điều tất yếu và hãy xem niềm vui của chồng với người kia – là niềm hạnh phúc của mình, có như vậy e sẽ tìm được hạnh phúc cho riêng mình.
Có thật là tôi/các bạn/chúng ta sẽ hạnh phúc không? Một câu hỏi đau đáu nhưng không thể có câu trả lời ngay lập tức. Tôi đã suy nghĩ rất nhiều và tôi cũng đã nói với chồng: “Em biết bấy lâu nay khi chúng ta ưng nhau, em chưa bao giờ khiến anh hạnh phúc và vui vẻ. Giờ đây em biết ai đó làm cho anh hạnh phúc và vui vẻ, trong lòng e cũng còn buồn, nhưng giờ đây em xem niềm hạnh phúc của anh cũng là niềm vui của em”. Tôi nói một câu nói tận đáy lòng mình và tôi đã khóc. Tuy vẫn còn chút lấn cấn trong lòng, nhưng tôi thấy mình lại tin và yêu anh.
Thật sự lúc này tôi chỉ biết lấy tình yêu thương để trao cho anh, anh sẽ tin tôi và tôi luôn nghĩ, tôi sẽ đưa anh quay về quỹ đạo yêu thương của gia đình tôi. Có thể ai đó nói tôi mù quáng, nói tôi ngu ngốc, nói rằng tôi sẽ không thể làm được điều đó, anh ấy sẽ không bao giờ quay trở lại. Ừ thì tôi đã cố gắn, tôi đã yêu thương và tôi đã tin lần nữa, nhưng anh ấy vẫn cứ như vậy thì lúc này Tòa án sẽ phán quyết.
Nếu là bạn đang trên bờ vực như tôi, tôi/bạn/chúng ta hãy cùng nhau sửa đổi nhé. Không có gì là quá muộn nếu chúng ta cùng nhau cố gắn và quyết tâm.
Hạnh phúc là cùng nhau chia sẻ, tâm sự.